Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

New year’s Eve party

                                                         TIỆC TẤT NIÊN
                                                     (New year’s Eve party)
    Trong một số dịp, chúng ta có thể học được một điều gì đó và tôi đã học được cái cách để điều khiển một nhóm, để làm một thay đổi như là lời hứa đầu năm của tôi.
In one of some occasions, we can learn something and I  learned a way to lead a group, to make a change as my new year resolution.
   Dạy Anh Văn tại một trung tâm của ĐH Ngoại Thương T.p Hồ CHí Minh, tôi đã phải rất cố gắng.
  Teaching English in a Foreign Trade University’s English center, I had to try hard.
Có một ít kinh nghiệm dạy, có vài tính cách đặc biệt từ cái nhóm máu Nông Lâm Súc- tếu, hát, kinh nghiệm tự học, sống xa nhà và  nhất là cách nói tiếng Anh chậm rỏ giọng Mỹ, tôi có một số đông học trò trong lớp ủng hộ tôi.
 Due to some teaching experiences, having some special characters from blood group of “Agriculture”, making jokes,  singing, self-learning experience, staying far away from home and speaking  English slowly, clearly with an American accent, I had a lot of students on my side.
Khi tôi đề nghị một tiệc tất niên, tấc cả sinh viên lớp tôi đồng ý và đóng tiền ngay.
When I suggested a New Year’s Eve party, all students in my class agreed with me and contributed money right away.
Tôi chọn nhà hàng Sơn Thủy- 159 Võ Văn Tần, quận 3, và ngay trong giờ dạy tôi gọi để đặt bàn và sau đó tôi đã gọi bạn tôi, Gary, để chính thức mời hắn.
I chose Son Thuy restaurant – 159 Vo Van Tan, dist 3, and called to order a table while teaching  and then I called my friend, Gary, to invite him officially.
Tất cả họ mong đến ngày thật sự gặp Gary, 46 tuổi, gốc Cali, 9 năm dạy ở hải ngoại, người tôi thường nhắc nhở trong lớp.
They all looked forward to actually seeing Gary, 46, from California, having taught in foreign countries for 9 years, the one I often reminded in class. 
Việc nói tiếng tự nhiên với người bản xứ là niềm vui lớn của bất cứ ai kể cả tôi.
Speaking naturally with native speakers is a great fun for everyone including me.
    Ngày 31 tháng 12, tôi đến nhà Gary để đón hắn lúc 3:45, và chúng tôi đến quán khi trước đó đã có 2 học trò đã đang chờ .
On the 31th December, I came to Gary’s house to pick him up at 3:45, and we went to the place while 2 students were waiting for us.
Trời mưa nhỏ khiến vài người hơi chậm nhưng tất cả 12 người, hiện diện và người ở xa nhất Dũng đến sau cùng.
A shower made some rather late but all 12 of them showed up and Dung living the farthest came last.
Căn phòng máy lạnh chứa kín người của chúng tôi, đầy ắp tiếng cười và niềm vui.
The air-con room held all of us with plenty of laughters and pleasures.
Bằng tiếng Anh, tôi nhắc lại nội quy,
“Bất cứ ai nói ra một chữ tiếng Việt sẽ bị phạt một đô la mỗi chữ.”
In English, I reminded the regulation,
“Anyone who speaks a VietNamese, will be fined one dollar each word!”.
Sau khi giục mọi người ngồi xuống, như một M.C, tôi công bố lý do buổi tiệc, giới thiệu Gary cho cả lớp, đặt ra một câu hỏi và mời y trả lời trước..
After hurrying every one to sit down, as a host, I annouced the reason, introduced Gary to them all, asked a question and invited him to answer first.
Chậm rải, rỏ ràng, tôi đọc câu hỏi:“Lời hứa đầu năm của you là gì?”
Slowly, clearly, I read the question:“What is your new year resolution?”
Duyên dáng, hắn trả lời ngay rằng: “Cố gắng không bị đá đít nữa.”
Charmingly, he answered right away: “Trying not to be a broken- hearted.”
Khi cả lớp nhao nhao yêu cầu tôi tiếp tục, tôi dỏng dạc, nhả từng chữ rỏ ràng,
Khi nói, tôi sẽ cố không để thiếu một âm cuối nào.
When they asked me to go on, I loudly spoke out very word clearly.
“While speaking, I’ll try not to miss any final sounds.”
Người cao tuổi trong lớp, Văn Hiếu, lâu nay yêu thương Đông Xuân, muốn khẳng định mình, đã đưa tay lên xin là người thứ ba phát biểu,
“Chinh phục quả tim nàng và làm nàng hạnh phúc như nàng thật sự ao ước.”
The eldest in class, Van Hieu, having loved Dong Xuan, wanting to assure himself, raised his hand to be the third to declare,
“Winning her heart and making her as happy as she really wishes.”
Mọi người vổ tay tán thưởng, nhận ra rằng buổi tiệc vừa bắt đầu lộ ra cái giá trị nhân văn, khoa cử và cả xã hội nữa.
Everybody applaued recognizing that the party started to show itself the value of humantarian, literary as well as society.
Đông Xuân, người gây Gary chú ý nhất, như được tiếp sức đã nhanh nhảu hỏi chàng một câu, trong vai trò người thứ ba: “Sao anh biết vậy?”
Dong Xuan, whom Gary was best interested in, as given some strengths, asked Hieu a question in the third position: “How do you know that?”
Vài người chợt hỏi nhao nhao lên: “Nàng là ai vậy?”
Some people roared suddenly, “Who is she?”
Tôi buộc miệng: “Dù không rỏ nàng là ai nhưng tôi biết  nàng đang ở đây nè?”
I slipped my tounge, “Not knowing who she is but I know she is right here.”
Có nhiều tiếng vổ tay đồng ý khi Gary vui hơn và mọi người hưởng ứng.
There was such approval applause as Gary cheered up and everybody joined him.
Chúng tôi đã tự nhiên như đang ở nhà.
We made ourselves at home.
Không còn cái giới hạn ngôn ngữ nữa. Mọi người hoan hỉ.
There was no longer any limitations of language barrier. Everyone was elated.
Hiếu cao hứng tự gọi thêm ba món thức ăn như thể hắn sẽ thanh toán hóa đơn vậy.
Hieu felt so high that he himself ordered 3 dishes as he would pay the bill.
Có thể nhiều người ước được như chúng tôi, một nhóm người sống hạnh phúc thưởng thức từng khoảng khắc trong đời, đặc biệt trong đêm cuối năm.
Maybe, many people wished to be like us, a group lived happily, enjoying every moment in life especially in this new year’s Eve.
Bị tôi yêu cầu phát biểu, Đức Trí, trẻ nhất trong lớp, vui lắm nhưng cũng lúng túng lắm và đỏ mặt nhiều hơn những người khác, ấp úng: “Em sẽ cố nói tốt hơn.”


As asked by me, Duc Tri, the youngest, was very glad also ambarrassed and more blush than the others, “I’ll try to speak better.”
Mọi người cười thật hả hê, cụng ly. Ai đó nối tiếp, “Tôi cũng vậy.”
Everybody laughed with joy, cryinging out cheers. Someone followed, “So will I.”
Gary liếc tôi mỉm cười hạnh phúc, niềm hạnh phúc của việc làm cho họ hạnh phúc.
Gary stared at me smiling feeling happy, a happiness of making them happy.
Tôi ước sao mọi người đều làm được như thế khi hô to “Cheers!”
I wished everyone would do the same, saying loud “Cheers.”
Hiếu ngồi cạnh Xuân, gắp thức ăn cho nàng như xác định vai trò của hắn ta nhưng  Xuân thích trò chuyện với Tú Trinh, đang ngồi cạnh Gary.
 Hieu sat by Xuan serving her some food as a way to confirm his role but Xuan prefered talking to Tu Trinh sitting by Gary.
Đông Xuân, và 5 nữ sinh khác uống bia theo yêu cầu của tôi. Họ đỏ mặt, hứng khởi và nói tiếng Anh với nhau.
Dong Xuan and 5 female students all drank beer as I requested. Their faces all turned red, their feelings all rose and they all spoke.
Tôi đang dạy họ Anh Văn thương mại nhưng phần hội thoại của sách “Market Leader” nhưng tôi áp dụng rất linh hoạt phần “Case study” khiến họ rất cảm kích tôi.
I was teaching them a business English book “Market leader” but I applied the speaking section,“Case study” so lively that they appreciated my way.
Gary, khách mời đặc biệt, được họ đặc biệt quan tâm. Họ hỏi và cụng ly với Gary.
Gary, our special guess, was the one they were concerned. They asked him questions and asked him to drink.
Trí, Dũng, Quốc, Danh, Hiếu và Sĩ  như đang học với Gary vậy.
Tri, Dung, Quoc, Danh, Hieu and Si were like taking his lessons.
Như hàng trăm ngàn người học Anh Văn ở Sài Gòn, việc có Gary để tập nói, để thưởng thức ngày cuối năm là một niềm vui lớn, một kỷ niệm đẹp.
Like hundreds of thousands of  English learners in Sai Gon, having Gary to speak with at the new year’s eve party was a big joy, a beautiful memory.
Trong suốt quãng đời đi học của tôi, chưa lần nào tôi có một bửa tiệc như thế này nên tôi cao hứng cất tiếng hỏi họ: “Tụi em muốn gặp Gary hàng tháng không?”
In my whole schooling,  never having such a party like this, I  felt so excited that I loudly asked them, “Do you want to meet Gary every month?”
Mọi người trả lời “Yes” trong khi Gary mỉm cười với Xuân và rồi phát biểu,
“Tôi sẽ rất tiếc nếu không được gặp tất cả mọi người.”
Everyone said, “Yes” as Gary was smiling at Xuan and then made a statement,
“I will be so sorry not to see you all.”
Tôi dạy họ Anh Văn nhưng tôi cũng dạy họ một vài kinh nghiệm cá nhân khác.
I taught them English but I also taught them some of my personal experiences.
Tôi chơi với Gary và học được rất nhiều điều từ hắn.
I was with Gary and learned a lot from him.
Năm 2008, tôi dạy Anh Văn ở Sài Gòn và học được rất nhiều điều giống như tôi đã học được trong thời gian đi học ở NLS Bảo Lộc, 37 năm trước.
In 2008, I taught English in Sai Gon and learned a lot as I did when I was in Bao Loc Agricultural High School 37 years ago.
Bài học lớn nhất có lẻ là, “Làm một thay đổi, làm một khác biệt.”
The biggest lesson could be, “Make a change, make a difference.”
  Đi học làm một niềm vui lớn nhưng nó sẽ nhân lên nhiều nhiều lần nếu ai đi học cũng có tiệc cuối năm như những học trò tôi.
Going to school is a big fun but it would be multified if someone could have the new year’s eve party as my students did.
                                                                  Rach Gia Jan 15, 2012
                                                                      Thanh Xi-  TL- 71



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét